Có những em bé không thể phục hồi được tâm trí; nhiều cha mẹ phải chứng kiến con mình vật vã giữa đêm khuya chỉ vì di chứng của vụ xâm hại tình dục.
Là người chứng kiến nỗi đau sâu kín của các bé gái bị xâm hại tình dục cũng như thường xuyên giải quyết nhiều vụ kêu cứu của các bậc cha mẹ khi có con bị xâm hại, Tiến sĩ Vũ Thu Hương, giảng viên khoa Giáo dục Tiểu học, ĐH Sư phạm Hà Nội đã có những chia sẻ về những về sự mất mát của trẻ nhỏ khi bị xâm hại.
Gần 10 năm qua, tôi đã nỗ lực hết sức để đem kiến thức giới tính và phòng tránh xâm hại đến với trẻ em. Từ việc tác động tới ý thức của phụ huynh, tiếp cận trẻ để giảng bài cho đến thiết kế, in và phát tờ rơi “Phòng tránh xâm hại miễn phí cho trẻ nhỏ”, tôi đều cố gắng hết sức.
|
Nhiều em bé không thể phục hồi được tâm trí sau những vụ xâm hại tình dục (ảnh minh họa) |
Tôi đã trở thành địa chỉ quen thuộc để các mẹ kêu cứu khi con nhỏ gặp chuyện bị xâm hại thân thể hoặc là nơi trút bầu tâm sự của các mẹ. Đó không thể là một trải nghiệm dễ chịu, tôi đã từng phải lắng nghe và đau đớn chứng kiến những giọt nước mắt của các mẹ có con bị xâm hại từ những người xung quanh, thân thiết. Đó là tiếng hét hoảng loạn khi tôi đến thăm một em bé vừa bị xâm hại cách đó chưa lâu. Đó là những giọt nước mắt đau đớn, những lời nói uất nghẹn của các bà mẹ kể về tuổi thơ bị xâm hại của mình.
Gần đây nhất, tôi đã phải đau đớn tiếp nhận thông tin về 3 vụ xâm hại tình dục trẻ em. Chỉ trong 1 ngày, tôi biết được có đến 3 cháu nhỏ bị xâm hại tình dục- nỗi đau không thể nào nói bằng lời.
Có lẽ với các bạn, tội phạm nào cũng đáng lên án, đáng bị xử lý. Nhưng với tôi – người sống với tình yêu dành cho trẻ, với các bà mẹ có con nhỏ, với những người phụ nữ đã từng bị xâm hại tình dục, không có kẻ tội phạm nào đáng bị trừng phạt hơn là những kẻ đã động chạm vào những phần sâu kín nhất của một đứa trẻ.
Với một đứa trẻ bị xâm hại, giờ phút kinh hoàng chống trả yếu ớt lại hành vi của những kẻ đang coi mình là một thứ trò chơi, cảm giác thật khủng khiếp. Các con cảm thấy nỗi sợ hãi tột cùng, cảm giác sống không bằng chết khi cơ thể mình bị phơi bày. Nỗi đau đớn đến từ những bộ phận nhạy cảm nhất, kín đáo nhất, bí ẩn nhất khiến nỗi khiếp sợ nhân lên gấp bội.
Với một đứa trẻ bị xâm hại, cho dù sau đó có được chữa chạy về cơ thể, tâm lý đến đâu thì vết sẹo lớn mà con mang trong người cũng khiến như trở thành một người khác, một con người khuyết thiếu mà sau đó con sẽ không bao giờ tìm lại được phần hồn đã mất của mình.
Đã có những em bé không thể phục hồi được tâm trí
Với con người, cảm xúc có được trong sinh hoạt tình dục là một khoái cảm, một nhu cầu quan trọng đôi khi quyết định cả sự tồn tại hoặc chấm dứt đời sống hôn nhân của chính họ.
Với các con, những em bé đã từng bị xâm hại tình dục, khoái cảm của các con sẽ chấm dứt từ khi chưa bắt đầu xuất hiện. Các con sẽ không bao giờ có nổi niềm hạnh phúc trọn vẹn bên người mình yêu thương. Cảm giác hổ thẹn, lo lắng bị phát giác rằng mình đã từng bị xâm hại cho đến nỗi đau đớn và sợ hãi rằng kịch bản kinh hoàng kia sẽ một lần nữa lặp lại đã lấy đi của con tất cả.
|
Tiến sĩ Vũ Thu Hương, giảng viên khoa Giáo dục Tiểu học, ĐH Sư phạm Hà Nội |
Đã có những em bé không thể phục hồi được tâm trí sau những vụ xâm hại tình dục. Nhiều em bé bị cắt đi toàn bộ phần phụ sau khi kẻ thủ ác đạt được điều hắn mong muốn. Với những em bé này, cuộc sống chấm dứt ngay từ khi vừa bắt đầu. Một đứa trẻ lành lặn, xinh đẹp, khỏe mạnh bỗng chốc trở thành tật nguyền về cả tầm hồn lẫn thể xác. Nỗi đau đớn đó con sẽ mãi mãi mang theo cho đến tận khi xuống mồ.
Là người làm cha làm mẹ, có nỗi đau nào lớn hơn cảnh phải chứng kiến con mình vật vã giữa đêm khuya chỉ vì di chứng của một vụ xâm hại. Là người làm cha làm mẹ, có ai chịu nổi cảnh nhìn thấy quần áo con mình vấy máu, những giọt máu trong trắng, trinh nguyên, tươi sáng rơi ra chỉ vì con không thể bảo vệ được bản thân mình.
Những đứa trẻ mới 6, 7 tuổi, cuộc đời các con còn đang ở phía trước với rất nhiều niềm vui và những khám phá thú vị. Liệu rằng sau vụ việc xâm hại mà con là nạn nhân, niềm vui đó có còn trọn vẹn khi con đã mang cơ thể của người “đàn bà”. Liệu tiếng cười của con có còn thơ ngây như trước khi đầu óc con đã bị ám ảnh bởi những cảnh giường chiếu của chính mình?
Gần 10 năm nghe tâm sự của các mẹ, lắng nghe nỗi đau của họ, nhưng nay ngồi gõ những dòng chữ này, tôi vẫn bật khóc như một đứa trẻ. Và tôi xin phép được dừng những dòng chia sẻ đau đớn này tại đây với một khẳng định: Hiếp dâm trẻ em (ấu dâm) không thể được coi là một dạng tội phạm thông thường./.
(Nguồnvov.vn)