Sống để yêu thương

Trong không khí se lạnh đầu Đông nơi phố thị, đoàn công tác chúng tôi khởi hành lên với những bản làng vùng sâu, giáp biên giới Việt Lào, huyện Kỳ Sơn, tỉnh Nghệ An. Hành trình mang theo không chỉ là những món quà ý nghĩa mà còn là sự đồng cảm, tình thương với mong muốn góp một chút sức nhỏ để bà con bám bản, giữ vững đường biên giới.

Sau một thời gian ngắn Hội Chữ thập đỏ kêu gọi, vận động và được sự ủng hộ của các mạnh thường quân từ Thành phố Hồ Chí Minh, Hải Phòng, Hà Nội và các nhà hảo tâm trong tỉnh. Một buổi sáng mùa Đông, khi gà chưa gáy sáng, hai chiếc xe tải chở hàng đã vội vã lên đường cho kịp hành trình trao yêu thương. Đoàn Hội Chữ thập đỏ chúng tôi và nhà tài trợ, Bộ Chỉ huy bộ đội Biên phòng lên đường từ tờ mờ sáng, mang theo nắm xôi, chiếc bánh mì lót dạ.
Vượt qua bao dốc đèo, quanh co hiểm trở đến điểm vào bản, xe chúng tôi không qua nổi đành phải gửi lại để “chen chân” lên xe các anh Biên phòng, chị Hà từ Thành phố mang tên Bác vượt 14.00km lên với bản đã mệt nhoài vì say xe. 
Hơn 13 giờ chúng tôi mới đến được đầu bản Huồi Thum - Đây là bản người dân tộc Khơ Mú, nằm phía bên kia con suối, nơi có những tảng đá nổi lên rất đẹp. Xe chúng tôi dừng hẳn, các cháu nhỏ đã tập trung rất đông. Nhìn thấy những khuôn mặt đen nhẻm, lấm lem, đôi mắt đen láy của các cháu thì mọi mệt mỏi tan biến. Chị Hà vội đưa những gói kẹo chuẩn bị sẵn từ Sài Gòn ra chia cho các cháu, dường như tình thương, sự đồng cảm, sẻ chia đã làm chị quên đi sự mệt mỏi của lần đầu tiên đi trên cung đường gian nan là vậy.
Chị Vũ Thị Thanh Hà từ Thành Phố Hồ Chí Minh vượt 1.400 km trao quà cho dân bản Huồi Thum
Tất cả chiến sỹ “áo đỏ”, áo xanh và bà con dân bản, già trẻ, gái trai đều giúp sức vác, gùi quà sang bản. Điểm tập kết là trước sân 3 phòng học của tiểu học, mầm non. Mỗi người một tay sắp xếp, phân loại quà nào là: Gạo, mì tôm, mắm, đường, muối, dầu ăn, xà phòng, kem, bàn chải đánh răng, bánh kẹo, quần áo... 10 chiếc giường được vận chuyển bằng đường sắt từ Sài Gòn ra Vinh, xe tải chở lên bản và được cõng trên lưng qua suối.
Tại khuôn viên điểm học lẻ của Bản, tất cả 41 hộ dân có mặt đông đủ. Đồng chí Ngũ Quang Hùng - Cán bộ Đồn Biên phòng Na Ngoi cắm bản Huồi Thum cho biết: “Mọi người rất háo hức khi nghe tin có đoàn trao quà về tại địa phương. Họ không chỉ mong ngóng những món quà mà còn là niềm vui được gặp, đón nhận những tình cảm ấm áp của người miền xuôi – nơi đây quanh năm họ chỉ làm bạn với dòng suối và núi rừng”. 
Trước khi đoàn lên Bản chúng tôi có ý định mua ít quà, còn lại trao bằng tiền mặt để bà con tự mua sắm. Nhưng thông qua anh bộ đội Hùng và đi thực tế thì nhu cầu của người dân nơi đây là hàng hóa, nhu yếu phẩm, nên dù biết là vất vả nhưng đoàn cũng cố gắng mang thật nhiều quà.
Mở đầu chương trình “Sống để yêu thương”, đoàn đã tặng 45 suất quà gồm các nhu yếu phẩm… trị giá 1.700.000 đồng/suất cho 41 hộ đồng bào Khơ Mú và chiến sỹ biên phòng, thầy cô cắm bản. Lần lượt các hộ dân trong bản đều được nhận những phần quà. Tuy đoàn cố gắng chất hết tất cả chỗ trống của xe tải và bán tải nhưng vẫn thấy thiếu so với nỗi khó khăn, cực nhọc của dân bản nơi đây...
Khi biết đoàn chúng tôi lên với Huồi Thum, anh Phạm Bá Hào và những người bạn Hội xe Cativa Club đã gửi trao 100 con ngan giống, thuốc thú y và thức ăn chăn nuôi, để làm mô hình chăn nuôi điểm cho hộ ông Xeo Văn Tiến người Khơ Mú. Nở nụ cười thật tươi, ông Tiến phấn khởi chia sẻ: “Ta nhận được gạo, mắm muối... lại thêm giống ngan, ta sẽ chăm sóc tốt để dân bản làm theo ta, chăn nuôi ngan phát triển kinh tế, khó khăn thì có cán bộ Biên phòng giúp ta rồi”.
 Đoàn trao tặng 100 con ngan giống, thuốc thú y và thức ăn của anh Phạm Bá Hào và những người bạn Hội xe Captiva Club cho anh Xèo Văn Tiến tại bản Khơ Mú
Cũng tại bản Huồi Thum, chị Hà đã hướng dẫn và lắp mẫu trao 10 chiếc giường cho người già neo đơn, bộ đội, thầy cô giáo cắm bản và sách giáo khoa, đồ dùng học tập, khăn mặt, kẹo bánh cho giáo viên, và học sinh của bản. Trong niềm vui chung của dân bản, bà Moong Mẹ Huệ 69 tuổi, người già cô đơn trọ trẹ nói: “Ta vui lắm, ta ở có mình thôi, cán bộ cho ta gạo, muối, đường và nhiều đồ lắm… Lâu nay ta nằm trên giường đóng bằng nan tre nứa, nay có cái giường đẹp ri, ta vui chơ, cảm ơn cán bộ. Ta nhờ các cán bộ gùi về cho ta với”. 
Có thể số quà không thật lớn về vật chất nhưng có ý nghĩa thiết thực, mang hơi ấm tình thân đối với người dân và học sinh trong tiết trời se lạnh nơi miền rẻo cao này. 
Đoàn chúng tôi cũng muốn lưu lại lâu hơn với bà con, để cảm nhận thêm cái vất vả, khó khăn của bản, nhưng vì địa hình phức tạp và hành trình trao yêu thương còn trải dài thêm 4 bản người Mông xa trung tâm, đường lại dốc đèo hiểm trở. Chia tay bà con, cô giáo và và anh bộ đội cắm bản mà ai cũng bịn rịn, nao nao.
Trời đã về chiều, sương mù xuống, chúng tôi cố gắng di chuyển thật nhanh để kịp đến với bà con Bản Huồi Xài. Đến đầu con đường vào bản, chứng kiến cảnh người già, trẻ em đã mang gùi đợi sẵn. Cả đoàn ào xuống đứng bên vệ đường, bùi ngùi xúc động. Những phần quà gạo, mắm, muối, dầu, bánh, sữa và những chiếc áo ấm mặc vội cho các cháu nhỏ mà lòng ai cũng se sắt vì không có nhiều thời gian chia sẻ với bà con.
Đoàn chúng tôi lại tiếp tục lên đường đến với bản Thăm Hón, bà con cũng đón đợi ở đầu bản để nhận những món quà ấm áp trong buổi chiều đông lạnh.
Với mong muốn trao những món quà của chị Lài và những những người bạn tại Hải Phòng, cũng như của Lớp C Lê Viết Thuật (91-94), tới tận tay bà con dân bản Xiềng Xí, Kẻo Bắc. Chúng tôi lại khẩn trương và không quản hiểm nguy, vượt đường rừng đến với bà con trong buổi tối nhóa nhem. Hình ảnh người dân xếp hàng đứng đợi khiến lòng ai cũng se sắt.
Trao chăn ấm, gạo của chị Lài và các bạn ở Hải Phòng cho bà con bản Xiềng Xí
Những chiếc chăn, chiếc áo, bao gạo, thùng mì, can dầu, nước mắm, gói bánh... được trao tận tay bà con mà lòng ai cũng vui như chính mình được nhận quà. Khi chúng tôi lên đường, không chỉ là tình cảm của bản thân với bà con dân bản, mà mang thêm trọng trách đưa tình cảm của những tấm lòng hảo tâm trên mọi miền Tổ quốc gửi gắm tới bà con nhân dân, vùng giáp biên giới xã Na Ngoi, huyện Kỳ Sơn, Nghệ An. Đến đây, chúng tôi càng hiểu hơn và được chia sẻ phần nào khó khăn, thiệt thòi của người dân và các em học sinh, ai cũng thấy ấm lòng.
Bà con dân bản Huồi Thum hỗ trợ đoàn vận chuyển quà vào Bản
Chia tay với bản làng, người dân và các em lúc 20 giờ đêm, đoàn chúng tôi còn lưu luyến bởi chưa thể giúp đỡ được nhiều hơn. Chị Vũ Thị Thanh Hà ở Quận 10, Thành phố Hồ Chí Minh đi cùng đoàn suốt cả hành trình, tâm sự: “Tôi rất vui vì đã mang được những món quà từ Thành phố mang tên Bác trao tận tay bà con. Đến đây tôi thật xúc động, thương các con, áo không đủ ấm, quần chẳng lành, đôi dép thì vá nhiều miếng, tôi cứ thắc mắc làm sao mà cậu bé vá được đôi dép như này. Số quà tôi mang theo chẳng thấm vào đâu so với sự thiếu thốn của bà con. Ước gì tôi có thể mua được thật nhiều quà hơn nữa, một chiếc kẹo thôi mà đôi mắt các con vụt sáng mà lòng tôi sao lại se sắt”. Và chị đã tặng đôi dép tổ ong cho cậu bé người Mông mà chị mua trước khi lên bản. Tuy không nói ra, nhưng lòng chị nặng trĩu, như tự hứa có dịp sẽ trở lại nơi đây. 
“Sống để yêu thương” đã kết nối những tấm lòng đến với những mảnh đời còn khó khăn, thiếu thốn, chia sẻ với cộng đồng, vùng sâu, vùng xa món quà tinh thần, vật chất và tạo sự gắn kết giữa con người với con người trên mọi miền Tổ quốc. “Sống để yêu thương” sẽ làm nhân lên giá trị cuộc sống, làm vơi đi những nhọc nhằn, lo toan, góp phần động viên bà con dân tộc ít người vươn lên ổn định đời sống, bám bản, giữ vững đường biên của Tổ quốc. 
                                                                                                Kim Oanh

Bài viết liên quan